Truyện ngắn : không muốn xa anh

Tôi không muốn anh đi, không muốn sống trong nỗi nhớ về anh.
Chúng tôi yêu nhau hơn một năm, có lẽ nó không quá dài, nhưng nó thật sự rất quan trọng đối với tôi. Hơn một năm qua tôi hiểu được thể nào là hạnh phúc, tôi có anh bên cạnh san sẻ vui buồn, cùng vượt qua bao nhiêu thử thách, biết bao là kỷ niệm.
Giờ đây, bởi nghĩa vụ của một người trai, anh lên đường nhập ngũ. Trong tôi ngổn ngang bao cảm xúc: lo lắng, sợ hãi, hồi hộp, và cả nỗi buồn vì tôi biết anh sẽ xa tôi trong một thời gian khá dài. Hơn ai hết tôi hiểu được sức mạnh vô hình ghê sợ của "khoảng cách", tôi đã một lần từ bỏ tình yêu đầu đời của mình vì không chống chịu được nó. Giờ anh sắp xa tôi đến một môi trường mới, trong tôi lại dấy lên cái cảm giác quen thuộc ngày trước, tôi không muốn anh đi, không muốn sống trong nỗi nhớ về anh, và càng không muốn mất anh.
Dù chúng tôi đã cùng nhau trải qua rất nhiều thử thách, dù tình cảm giữa tôi và anh đã rất sâu đậm, dù tôi có đủ lòng tin rằng cả anh và tôi sẽ không ai thay đổi, dù ở nơi nào chúng tôi cũng sẽ nhớ về nhau, tôi sẽ chờ đợi anh, như anh đã từng chờ đợi tôi trong suốt thời gian qua không thay đổi, nhưng sao trong tôi vẫn man mac nỗi buồn và lo sợ. Mỗi khi nghĩ đến tôi lại khóc, sợ rồi đây sẽ không ai dỗ dành tôi mỗi khi tôi nhõng nhẽo, không ai quan tâm mỗi khi tôi không được khỏe, không ai vượt đường xa mỗi khi tôi nhớ, không ai mua bánh kem tại tiệm bánh tôi thích từ dưới quê lên cho tôi đỡ nhớ nhà, không ai nhắc tôi ăn cơm khi tôi học mệt lười ăn, không ai điện thoại cho tôi mỗi khi người ta rảnh, hỏi này hỏi nọ rồi thôi, mỗi khi tối đến tôi biết làm gì cho qua buồi tối, khi không ai, nhắn tin điện thoại, "Bà xã à, anh nhớ em rồi". Tôi thật sự quen rồi khi có anh bên cạnh, thật sự yêu anh cái con người ngang bướng, hay ghen mà tôi sửa hoài không được.
Tôi ước gì tôi có thể là người quyết định, để giữ anh ở lại nhà và ở cạnh tôi. Một năm rưỡi không dài so với khoảng thời gian tôi đi học, nhưng nó thật sự rất dài nếu tôi không được gặp anh. Tôi phải làm gì, và sẽ làm được gì ngoài việc chờ đợi, chờ đợi ngày anh rời khỏi tôi.