Thư tình : cám ơn anh người đánh thức trái tim em

Chính anh! Anh là người đầu tiên mở cửa trái tim em.
Bức thư tình đầu tiên
Cho người yêu đầu tiên
Cho mối tình đầu tiên
Có những người luôn ở cạnh mình mà chẳng để lại dấu ấn trong tim mình, nhưng có người chỉ lướt qua đời mình đã để lại dấu ấn sâu đậm. 23 tuổi con tim em mới biết thế nào là yêu. Chính anh! Anh là người đầu tiên mở cửa trái tim em. Anh đã đến gõ cửa trái tim em thật nhẹ nhàng và anh đi vào trái tim em lúc nào em cũng không biết nữa. Nhưng tại sao rồi anh lại thờ ơ với em. Anh có biết là em nhớ anh nhiều lắm không. Vì vậy hầu như lần nào em cũng nhắn tin cho anh trước. Lúc nào em cũng muốn biết anh đang làm gì, anh có nhớ em như em nhớ anh không? Thực sự em không chịu được cảnh nhớ nhung mong chờ đó nữa nên em đã nói tình cảm của mình với anh. Và anh đã nói “Anh sẽ không để em buồn nữa đâu”. Lúc đó em đã tin anh và em mong một ngày mai tươi sáng hơn. Nhưng đâu vẫn vào đó, mỗi ngày chỉ được một tin nhắn “chúc em ngủ ngon” của anh thôi. Em đã buồn, buồn lắm anh biết không? Em đã đau, đau lắm anh biết không? Em muốn chấm dứt cơn đau này nên em đã nói “Anh à! Bây giờ em sẽ ngừng mong chờ, ngừng hy vọng về anh. Em sẽ đợi người yêu em thực sự mà không phải là anh”.
- Nhưng anh bảo “Hãy cho anh thời gian”.
- Em đã hỏi “Anh cần thời gian để làm gì?”
- Tại sao anh không nói “Anh cần thời gian để làm em thuộc về anh mãi mãi”.
- Em nói “Trái tim em đang khép lại”

Anh à! Anh để ý một chút nhé! “đang khép lại” chứ chưa đóng hẳn. Tức là nó sẽ mong đợi một ai đó trở về.
- Và em lại hỏi: “Anh lại muốn gõ cửa trái tim em một lần nữa ư?”
- Tại sao anh không nói: “Ừ! Anh sẽ gõ cửa trái tim em một lần nữa và lần này anh sẽ ngự trị mãi trong trái tim em”
Tại sao? Tại sao anh không nói như vậy? Bởi vì anh không thực sự muốn níu giữ em, bởi vì thực sự anh không có tình cảm với em. Rất nhiều lần em đã gợi mở cho anh nhưng anh đã không hiểu. Vì anh chưa thực sự chân trọng lời nói của em, chưa thực sự chân trọng tin nhắn của em. Còn em, mỗi tin nhắn của anh em đều lưu giữ và đôi lúc nhớ anh lại mở ra xem lại.

Còn anh, anh chỉ nói “Em hãy cứ làm những gì em cảm thấy vui vẻ”. Khi nhận được tin nhắn này của anh em cảm thấy thật thất vọng. Tại sao anh không níu giữ em.

Anh biết không? Từ khi anh không nhắn tin cho em nữa, em đã rất buồn, ngày nào cũng ngẩn ngơ. Có lúc nghe một bài hát buồn em cũng muốn khóc. Đôi lúc nhớ đến anh thì trái tim em lại nhói đau. Anh nói, anh có tình cảm với em nhưng đó không phải là tình yêu, phải không anh? Trong trái tim anh chắc đã có một ai đó tồn tại mà không phải là em. Thực sự thì em đã yêu anh rồi. Nhưng anh à, nếu em chọn thì em sẽ chọn người yêu em nhiều hơn em yêu họ. Với anh chắc em yêu anh nhiều hơn anh yêu em. À mà anh có yêu em đâu nên anh sẽ không phải là người em chọn anh nhỉ? Em sẽ cầu chúc anh hạnh phúc bên người anh yêu thương. Và rồi em, cũng sẽ tìm được người yêu em chân thành thôi anh ạ.

Em với anh không thể là người yêu của nhau thì em sẽ là em gái của anh nhé! Nếu anh không muốn em là em gái anh thì dù sao em vẫn là bạn anh. Có chuyện buồn, vui anh cũng có thể tâm sự cùng người em gái mà. Lần sau gặp nhau anh hãy chào em bằng em gái nhé.
Tạm biệt anh, người yêu đầu
Tạm biệt tình yêu đầu
Tạm biệt mối tình đầu
Tạm biệt tình yêu đơn phương
Chào anh! Anh trai.